Lời “tâm sự” của một chủ lô đề – phần 1

Đã rất lâu hôm nay soicauchinhxacnhat.com có dịp trở lại những quán trà đá trước cổng của một trường đại học có tiếng trước giờ công bố kết quả xổ số Hà Nội những ngày gần đây, chúng tôi có dịp quan sát lại những hình ảnh mà từ ngày xưa vẫn không khác mấy. Xsmb soi cầu ghé qua một sạp chè nhỏ ngay góc phố và chiêm nghiệm sự tấp nập, nhộn nhịp ở bên kia cổng trường. Tôi ngồi lân la hỏi chuyện chị một chủ lô đề có thâm niên ở đây, chưa “rửa tay gác kiếm” nhưng chị vẫn đồng ý tiết lộ về đời, về nghề của một người tự gắn đời mình với lô đề, cho vay nặng lãi. Mà đối tượng khách hàng của chị lại là sinh viên chứ.
Hỉ, nộ, ái, ố là những trạng thái chị trải qua suốt 12 năm gắn bó với nghề này, với giới sinh viên. “Sao chị chọn sinh viên?”, tôi hỏi. Và chị trả lời dứt khoát: “Không là chị sẽ là người khác”.

Tối đếm tiền…

Đó chính là ma lực kéo chị đến với nghề lô đề, xổ số. Phải lấy lại nhiều hơn nữa những gì mình đã mất khi là người chơi, đó là suy nghĩ luôn ấp ủ và nung nấu trong đầu chị. Hôm nay, ngồi cùng với tôi bên bát bún Huế nóng hổi, người đàn bà góc cạnh với đôi mắt sắc sảo vẫn nói lên quyết tâm này.
12 năm trước, chị “ngập” trong nợ nần chỉ vì sức hút của “9 con số ma quái”. Nếu chịu “yên phận”, giờ chị vẫn là cô công nhân của Nhà máy Dệt len xuất khẩu ngày nào. Bước ngoặt cuộc đời chị cũng bởi do công việc ở xưởng… thiếu việc.
Được chị bạn rỉ tai: “có một công việc làm thêm, sáng sáng uống cà phê, chỉ phải bận rộn vào lúc 6h đến 7h30… tối đến ngồi đếm tiền”. Thế thì còn gì bằng, chị “Ok” ngay.
Ban đầu, vừa đi làm chị vừa nhận ôm bảng đề. Ngày nào cũng chứng kiến người ta được, thua nhưng không hiểu mụ mẫm thế nào chị chỉ nhìn thấy toàn kẻ thắng. Ngon ăn thế, việc gì phải nhặt 20% tiền công ghi đề thuê. Chỉ cần đổi vị trí, thành người chơi, một ăn 70 cơ mà.
Thế là chị “ngập”. Mà “ngập” sâu cơ chứ. Cũng có thắng, nhưng thua nhiều hơn. Thua đến tan tành vốn liếng dù chị bỏ hẳn công việc ở xưởng dệt để chuyên tâm soi cầu, lọc cầu, gạt bảng, nghiên cứu vòng tuần hoàn của xổ số …
Kiểu này bị “sao quả tạ chiếu vào” rồi, chị nghĩ. Nhưng dân cờ bạc, lô đề chẳng nói “đen không quá ba tay” sao, phải chơi đến cùng. Không biết chị có gỡ được không, nhưng hôm nay chị nói với tôi: “Chị sống được nhờ trở thành đại lý (đại lý lô đề) đấy”.
Nhìn chị rút cả tập tiền 500.000đ ra trả tiền bún, tôi vừa thầm phục khả năng tài chính dồi dào của chị vừa thấy thương bà chủ quán. Hai bát bún hết 24.000đ, cộng với lon Coca Cola của tôi và chai ken (bia Heineken) của chị mới suýt soát 50.000đ, bà hàng lục tung cả hộp đựng tiền mới đủ trả lại tiền thừa.
Từng theo chị đến những chốn ăn chơi nổi tiếng đất Hà thành, thấy chị vung tay tiêu tiền tôi mới hiểu quả là nghề thịnh vượng thật. “Tồn tại được phải có máu lạnh, nếu không sẽ rơi vào chính cái lưới mình giăng ra”. Đó là kinh nghiệm xương máu, nhất là sau khi chị bị một cậu sinh viên cho bài học cay đắng hồi đầu mới vào nghề.
Lần đó, chị bị vẻ điển trai theo kiểu công tử con nhà giàu và lối ăn nói đầy “chất nghệ” của thằng Toàn, trường Kinh tế làm “tê liệt dây thần kinh đề phòng”. Cậu ta có tiền hay không có tiền, chị đều ghi tất. Chỉ đến khi cậu ta lặn mất tăm chị mới chợt tỉnh thì hỡi ôi số nợ đã lên 20 triệu. “20 triệu hồi đó mua được nửa cái nhà đấy”, chị nói.
Của đau con xót, chị tìm đến trường, đến lớp thì cậu ta đã nghỉ học. Mãi cũng tìm ra địa chỉ nhà, chị vào Nghệ An bắt nợ. Lại thêm một bất ngờ khi chị gặp người mẹ già bên trong căn nhà tuềnh toàng nóng hầm hập vì gió Lào. Thế là đành về tay không. Cái giá của giấc mơ “tối đến đếm tiền” kể cũng không rẻ.( còn nữa)

Xem tiếp: Lời “tâm sự” của một chủ lô đề – phần 2

Các bạn theo dõi website soi cầu xsmb để cập nhập và lấy cho mình những con số đẹp nhất trong ngày.

 

  CHỐT SỐ SIÊU VIP  

  CHỐT SỐ MIỀN BẮC

 CHỐT SỐ MIỀN NAM

 CHỐT SỐ MIỀN TRUNG